Huy Hoàng

9FB9BBE9-39AD-4051-831B-9238FF47575E.JPG

Khi bốn bề trăng soi tráng lệ

trăng cúi đầu tụng một cành hoa

khi bốn bề thấm đẫm phôi pha

tôn mong manh thành niềm tha thiết nhất

xin nhìn nghiêng cho thời gian lật ngược

thấy không gian không phân biệt cao sâu

ngọn ở đâu và đáy ở đâu?

ở một giây trong vị trà sau cuối

ở một giây quên mất mình bao tuổi

và hương lên ngút ngàn buổi tàn hoa

suốt một đời xanh xanh như chiếc lá

mà nhân gian chỉ tha thiết trời thu

cháy sáng lên như không bao giờ đủ

trong mong manh dù thoáng chốc mong manh

và lặng im nghe chim nói đầu cành

ta cô đọng

trong một

âm thanh

9/2020
bài thơ dành tặng Deartea House của anh Lê Huỳnh Thành Danh

Tôi chụp cùng tác phẩm Thơ của mình in trên tường quán trà

Tôi chụp cùng tác phẩm Thơ của mình in trên tường quán trà



Previous
Previous

Hiện thực vắng mặt

Next
Next

Em đi đâu giữa năm mùa Hà Nội