Em đi đâu giữa năm mùa Hà Nội

IMG_3760.JPG

5 mùa dài suốt 1010 năm Thăng Long, mừng Hà Nội 1010 vòng tròn.


Em đi đâu giữa mùa Hạ rực cháy

Anh tìm em trong vũng nắng chảy dài

Nắng mặt đất mặt hoa và mặt hồ

Nắng mặt người hắt từ mắt xuống môi

Môi Hà Nội môi anh và môi phố

Môi mùa hạ khao khát lắm môi em

Hà Nội hè nhễ nhại cả thòm thèm

Em đi đâu cho mưa rào ào ạt

Lũ ve gào khàn cả giọng đầm sen

Phủ Tây Hồ chiều hoàng hôn hò hẹn

Sóng Tây Hồ/anh/Hà Nội còn mong

Em đi đâu giữa mùa Thu rất mỏng

Anh tìm em trong nhịp điệu trút lá

Lá trên phố trên rêu ngói trên cây

Lá hồn người mơ phai mộng mơ đầy

Mơ Hà Nội mơ anh và mơ phố

Em có mơ về Hà Nội cùng anh?*

Khi heo may nắng nhạt và trời hanh

Hương hoa sữa rơm rớm trong vòm mắt

Rớm vòm họng và vòm trời dìu dặt

Hà Nội thu đẹp nghìn năm không cũ

Hà Nội thu đẹp nghìn năm không đủ

Nếu giờ này vẫn chưa se lạnh dáng em

Em đi đâu giữa mùa Đông nhá nhem

Nỗi buồn về còn nhanh hơn cả gió

Anh tìm em trong độ không của gió

Gió không gian thời gian và nhân gian

Gió tim người bỗng trở nên vội vàng

Vội Hà Nội vội anh và vội phố

Vội cơm nhà vội chiều ngả nguội mau

Vội đan tay vội ôm vội nhớ nhau

Vội quay ngược trữ tình nghìn năm nhớ

Đông Hà Nội đã vội từ bao giờ?

Anh không biết anh chỉ biết vắng em

Em đi đâu cho vắng những cơn mưa**

Gió bấc thổi anh biết buốt tim yêu

Thấm vào má vào môi nẻ tiêu điều

Vào mầm thơ cửa nụ còn khép cánh

Em đi đâu giữa mùa Xuân xanh xanh

Anh tìm em trong mong manh tim tím

Trong đêm im im trong ngày mim mím

Sương chưa tan khói hương đã ngập tràn

Ngã đi em ngã xuống tụng ái ân

Tụng mùa xuân một nghìn (thêm) mười lần

Tụng Hà Nội tụng đất trời say đắm

Tụng đôi ta nằm mãi trong nhuỵ hoa

Và nhuỵ thơ sẽ bung đầy phấn chữ

Em đi đâu tín ngưỡng nghìn năm nở

Như ngày nở trong buổi sáng đầu tiên

Em có biết Hà Nội còn mùa nữa?

Mùa gói trọn cả Xuân, Hạ, Thu, Đông

Mùa anh mùa em mùa rung động

Mùa vui mùa buồn mùa nhung nhớ

Mùa xao xuyến mùa giận mùa dang dở

Mùa ngõ mùa người mùa phố cũ

Mùa nước mắt mùa rơi đầy trên má

Mùa tiếng cười mùa nở đầy như hoa

Anh thầm hỏi một câu đầy tha thiết

Em đi đâu giữa Hà Nội mùa Yêu?

Về Hà Nội thôi em

Về với anh thôi em

Hà Nội một ngày thu tháng 10 năm 2020

*tên bài thơ trước đó của Nam Thi

**tên bài hát của nhạc sĩ Trương Quý Hải

Previous
Previous

Huy Hoàng

Next
Next

Trong chiều bất động