Phũ Phàng
Nắng hạ đốt cháy cả môi đêm
nghiêng phố phố nghiêng đang thở dốc
trong đêm đêm trong trong phút chốc
không gian hôn ngất đỉnh thời gian
Những gặp gỡ vốn rất phũ phàng
Vì chở cả khoảnh khắc chia ly
Liệu tốt chăng khi không nói gì?
Nghe đáy mắt-mưa nắng-cồn cào
Cho thị giác lao vào thị giác
Cho xúc giác cách trở dòng sông
Cho xúc động phân hoá mênh mông
Tim bản thể tung hô vụn vỡ
Đêm đặc quánh những thờ ơ thơ
Đừng phơi chữ dưới tầng ánh sáng
Đi nhanh đi đằng đông sắp rạng
Đô thị lại xếp hàng cô đơn.
Hà Nội, 6/7/2019